Tôi vừa nhận được email của thằng bạn đang học công nghệ thông tin được ba năm nay trên thành phố. Nhưng cái mail này nó gửi… lộn địa chỉ. Nội dung trong mail là một bức thư tình có vẻ rất bí ẩn được viết bằng thứ văn chương khô hơn ngói, rối hơn rơm. Đọc xong, tôi chỉ đoán già đoán non là hắn đang bị bạn gái hờn giận vì cái tội ham chơi với cái máy tính, quyên nghĩa vụ chăm sóc tình yêu đôi lứa. Trộm phép nhá báo học tương lai ấy – người ta thường nói mấy ông hay bị đãng trí, gửi lộn mail cho người khác cũng là dấu hiệu của chứng đãng trí – tôi trích một đoạn, mời bà con đọc chơi:..
Em hãy tưởng tưởng anh như là một Process, một Process có nhiều Thread chạy đồng thời: anh học nè, anh viết code, anh cập nhật thông tin nè và anh yêu em nữa nè… Học thì có nhiều cái để học, cập nhật thông tin thì phải liên tục, chính thế mà cái Thread này chiếm rất nhiều thời gian em ạ. Lại còn viết code nữa chứ! Đó là công việc đặc thù cho nghề anh mà, nó lại là công việc chiếm nhiều thời gian nhất, phải phân tích thiết kế nè, rồi mới code, phải test nữa, nếu gặp phải Logic Error thì còn đõ chữ lỡ như gặp phải Algorithm Error thì phải ngồi Debug điên luôn.
Nhưng em đừng vội lo, vì với Thread để yêu em anh đã phải cố gắng Set Priority lên mức cao rồi. Nghĩa là Thread này sẽ có thời gian sử dụng CPU nhiều hơn. Nhưng em biết không, anh phải đồng bộ và phân bố quyền ưu tiên hợp lý giữa các Thread chứ. Chắc em sẽ hỏi, để làm gì? Em hãy nhìn xem, hầu như các Thread đều hỗ trợ cho anh sau ngày làm việc rồi anh kiếm tiền. Hi hi! Chả phải anh đang lo cho tương lai chúng ta sao? Chẳng phải anh đang yêu em còn gì? Thế đấy, đồng thời anh có thêm Thread để yêu em với Priority ở mức cao, tất nhiên không thể để cho Thread nào chiếm được quyền sử dụng toàn bộ thời gian CPU được bởi sẽ gây ra Deadlock. Lúc đó thì Operating System sẽ Kill Process chữa Thread gây nên Deadlock. Nếu Process bị Kill rồi thì các Thread bên trong nó đều ngủm theo và thế là Thread anh yêu em và Set Priority rất cao nhưng phải cẩn thận để tránh xảy ra Deadlock chứ, để từ đó mà chúng ta cứ mãi tồn tại và yêu nhau cho đến khi ở một nơi nào đó vào thời điểm nào đó PostQuitMessage xuất hiện, lúc đó anh sẽ “rước nàng về dinh”. Thiệt đó, là chết liền!!!
Tới đây anh biết chắc em vẫn chưa hài lòng, thến nào em cũng làm nũng và bảo rằng như thế chưa đủ để chứng minh anh yêu em. Lúc nào em cũng nói rằng anh chỉ yêu cái máy tính mà thôi. Hôm nay anh sẽ chứng minh một cách khoa học rằng anh rất yêu em, không gì làm thay đổi được và không thể thông minh hơn con người vì nó không biết nói xạo. Vậy hôm nay anh sẽ dùng máy tính để chứng minh tình yêu của anh cho em thấy nhé.
Giả sử anh có 1 biến như sau:
Static const bool AnhYeuEm = true;
Và bây giờ thử những điều nghi ngờ của em nhé:
It ((anhmaiyeumaytinh = = true || (anhgapnguoicongaikhacdephonem = = true) || (vanhieucaikhacnua))
{
AnhYeuEm = false;
}
Hay em có lặp đến 1.111.111.111 con chó đốm đi chăng nữa các cái “nếu” của em:
For (int i = 0; i < 1.111.111.111; i++)
{
AnhYeuEm = false;
}
Nhấn F7 và chờ kết quả. Đấy, máy tính báo lỗi ngay:
Error C2166: I-value specifies const object.
Nếu anh có lỡ dành quá nhiều thời gian cho máy tính khiến em ghen tị thì cũng xin em hiểu cho vì anh đã lỡ “trao thân gửi phận” cho cái ngành TIN mới HỌC này rồi, cũng như em nói em trót dại yêu gã cù lần như anh vậy mà. Em phải hiểu là cái máy tính sao bằng em được. Khi vui mừng vì vừa giải quyết xong một vấn đề hóc búa nào đó, bất quá anh cũng chỉ ôm và hôn một cái máy tính vô tri vô giác thôi mà. Làm sao nó có được ánh mắt trìu mến và xinh đẹp như của em, đâu có được đôi má ửng hồng, giọng nói ngọt ngào hay bờ môi êm dịu như em. Tóm lại, em là “số một” của anh. Đừng giận anh nữa nhé!!!
Không biết có cô nàng nào đó, sau khi đọc xong bức thư này sẽ nghĩ sao! Nếu cũng là dân IT thứ thiệt, may ra nàng sẽ thấu hiểu nỗi lòng người viết thư. Nếu nàng cũng thuộc loại “IT -i tờ” như tui đây thì nói thiệt: Hiểu chết liền! Chắc thằng bạn tui hết đường năn nỉ