Bài viết của 1 ss bên 360kpop...cắt một đoạn của ss nói về suju...^^! ko muốn bị phân tán tư tưởng
Vâng đúng vậy! 20 tuổi – sinh ra và lớn lên trong một gia đình theo lề thói truyền thống. Chính vì vậy tất cả những gì đi ngược với tự nhiên, tôi rất ghét. Tôi ghét con trai nhuộm tóc, tôi ghét con trai bấm hoa tai, tôi ghét con trai trang điểm. Và tất cả những thứ đó lại xuất hiện ở Kpop. Tôi cảm thấy rất quái lạ khi con trai nhuộm tóc đỏ, ép thẳng, dài ngoằng, mặt trắng môi đỏ. Cái điều đó làm tôi ghét Kpop.
Thế đấy, tôi là anti Kpop. Nhưng đó là tôi của cách đây chưa đầy 1 năm.
Rồi tôi tình cờ xem được bài ‘Balloon’ của DBSK trên TV và tôi đã chú ý cả bài hát đó cho đến cuối cùng. Vì sao lúc đó tôi lại nghe nhạc Hàn ư? Đó là vì trông 5 chàng trai trong những bộ đồ con thú, cười những nụ cười thật ngây thơ đã thu hút tôi. Ấn tượng mạnh nhất với tôi lúc đó là Jun Su, anh chàng nhìn ngố nhất trong số đó nhưng mà thực sự là tôi bị hấp dẫn bởi nụ cười đó.
Tôi bắt đầu tìm hiểu về DBSK, thật khó khăn lúc đầu vì tôi còn chẳng thế phân biệt được sự khác nhau giữa DBSK – TVXQ – THSK. Sau đó còn khó khăn hơn để tôi có thể nhớ tên các thành viên trong nhóm. Nhưng vì nụ cười đó, tôi quyết tâm tìm hiểu xem bài hát đó nói gì? Họ là ai? Và tôi thực sự muốn được biết tất cả về những con người đó, những con người có nụ cười thiên thần và vô cùng ấm áp.
Tôi bắt đầu tìm kiếm, đầu tiên tôi cố gắng tìm xem tất cả những bài hát của họ (thậm chí lúc đó, tôi còn chả phân biệt được bài nào tiếng Nhật, bài nào tiếng Hàn) – tất nhiên phải có engsub (mãi sau này tôi mới biết là có vietsub). Càng tìm hiểu tôi càng thích họ hơn. Tôi xem trên youtube những mẩu clip quay cảnh họ cười đùa với nhau và những clip được ghép bởi tình yêu của fan. Vì thế tất cả những gì tốt đẹp nhất ở họ, tôi đều nhìn cảm nhận được. Tôi bắt đầu có cảm tình với Kpop.
Thời gian không dài phải không?
Rồi sau đó, tôi tham gia vào 360kpop ở đây tôi tìm được rất nhiều thông tin về 5 chàng trai thiên thần đó. Tôi nhận ra rằng, trong số họ người nhiều tuổi nhất cũng chỉ hơn tôi có 1 tuổi. Nhưng thành công họ đạt được thì thật đáng khâm phục – trong khi tôi vẫn đang là một cô sinh viên ăn bám bố mẹ. Và khi tôi đọc được bài viết nói về sự cực khổ của Jea Joong trong thời gian mới lên Seoul. Lần đầu tiên tôi rơi nước mắt vì Kpop khi đọc được câu chuyện về cuộc sống cực nhọc của một chàng trai mà tôi đã tưởng đó là một công tử con nhà giàu. Tôi còn đọc được nhiều câu chuyện về sự cực nhọc của họ trong quá trình là trainees.
Dần dà từ lúc nào không hay, họ đã trờ thành thần tượng của tôi. Thần tượng không phải chỉ vì vẻ bề ngoài đẹp trai, hào hoa mà họ còn là thần tượng của tôi vì họ có ý chí, có nghị lực để vươn lên đạt được mong ước trong cuộc đời họ (điều mà chả phải người trẻ tuổi nào cũng có thể đạt được). Tôi yêu một Junsu ngốc nghếch, tôi yêu một JeaJoong đầy tình cảm, tôi yêu một YooChun dễ xúc động, tôi yêu một Chang Min già dặn hơn so với tuổi và tôi yêu leaderssi YunHo với những điệu nhảy mang đậm phong cách YunHo. Như vậy đó, tôi yêu DBSK.
Tớ cũng vậy, chúng ta đều như thế nhỉ